Thursday 1 May 2014

SONNTAG, 24. AUGUST 2008

...................

Hôm kia mình lại cải lộn với anh H. Đang nói chuyện ngon lành cái mình có ý nghỉ khác và ảnh không chịu vì mình không đúng vậy mà cũng nói với mình khát khe . Mình chịu khổng nỗi nữa và nước mắt cứ chảy thôi .
Chỉ vì lý do mình suy nghỉ ở Phần Lan và Đức giống nhau vì là Europe . Nhưng đối với ảnh khác hảnh không có giống gì hết . Mình sống ở Phần Lan lâu hơn Đức vì vậy biết PL nhiều hơn và có thể lý do vậy mà cứ suy nghỉ PL ra sao thì Đức phải vậy .
Khóc 1 chận rồi lo cho con gái đầy đủ và cho đi ngủ . Mình làm công hai chuyện, đi chợ cần đồ mua và muốn đi ra ngoài cho thoải mái và suy nghỉ 1 chút . Một phần thấy anh H cũng nói đúng thôi thì về xịn lỗi nhưng mình cũng sẽ nói là cách nói của anh H làm mình thật la đau long .
Về tới ôm anh H trong lòng và nói nhỏ nhẹ xin lỗi và cũng nói ảnh nói với mịnh nặng quá và em cũng buồn . Lúc mình nói xin lỗi xong có vẽ ảnh muốn ôm mình lại nhưng sau khi mình nói câu kia dứt lời xong ảnh không còn muốn ôm mình nữa .
Ảnh nói ảnh không có giận và cũng đừng xin lỗi, ảnh chì thật vọng và quá mệt với mình rồi . Ảnh không biết làm gì hết chỉ làm theo bồn phận thôi . Chắt mình có vẽ không thương ảnh, để ý và nhất là an ủi mấy tuần vừa qua cho dù vai mình là vợ .
Nghe vậy cũng buồn theo và chắt mình chăng ? Tánh tình mình quá ngay thơ quá thờ ơ chăng ???
Mình không lo nhiều chăng ???
Mấy tuần vừa qua mình biết cũng khó khăng, nhưng thấy ảnh tính toán đây đó ngon lành và thấy ảnh cũng chắp nhận vì vậy mình cũng không hỏi thêm và lo thêm gì nữa .
Hảng thì cứ đi lên đi xuống mình cũng không biết nào mà mò hết .
Ảnh muốn mình an ủi vậy mình phải an ủi thế nào đây ??? Mình cũng mù tịt luôn nói ngọt đã đành rồi còn chuyện an ủi nữa ???
Sau khi anh H chắt mình xong, ảnh nói có lẽ tô't hơn nhất hai mẹ con về Phần Lan ở vui vẽ hơn . Nói câu này xong mình đau điến lên . Cũng ráng bình tỉnh lắm và nói mình sẽ sửa đổi và ráng . Ảnh nói làm cách nào anh H vui lại và có tinh thần lại đây ???
Nghe nói vậy có lẽ ảnh không chắp nhận xin lỗi và sửa đổi của mình nữa . Mình cũng hết chịu nỗi và đi ra phòng khách nằm mà khóc 1 chập . Cũng muốn ngủ lắm mà ngủ không được .
Một hồi thấy anh H ra ngoài phòng khách dọn dẹp tỉnh bơ như không có chuyện gì sảy ra . Mình cứ mong và chờ ảnh tới an ủi hay nói xin lỗi cầu mong muốn hai mẹ còn vê` PL mà ở . Chờ hoài mà thấy ảnh không làm gì hết . Mình cũng mệt rồi và chỉ lo đi thay đồ và rắng ngủ .
Sáng hôm sau 6 giờ mình giậy, thấy ảnh còn ở sa lông coi tv, một hồi ảnh tắt TV và vô phòng ngủ . Chắc thấy mình giậy rồi cho nên mới vô chứ không còn nằm ở ngoài phòng khách .
Không lẽ Chủa nhật này mình đi bán chợ trời nhưng chuyện này sảy ra mình cũng mất hứng và không muốn bán nữa . Ảnh cũng ráng giậy đúng giờ để chở mình đi bán, nhưng mình nói không bán nữa . Ảnh còn hỏi tại sao ???? Mình trả lời mà muốn khóc: " thì không bán muốn bán nữa" .
Sau đó dẫn con gái đi ra ngoài chơi , hơn nữa tiếng hai mẹ con mới về . Ảnh có hỏi con gái hay là hỏi mình chăng rằng :" đi lẹ thế, con gái đòi về huh? hư huh ? " . Mình cũng không thèm trả lời . Mình giận, giận ảnh nhiều lắm ...vì xin lỗi mà có vẽ ảnh không tha thứ còn coi như đuổi hai mẹ con đi vậy .
Lần này thấy ảnh tỉnh bơ và giống như không có chuyện gì sảy ra vậy . Như mọi lần gay gổ hay giận hơn nhau y chang như vậy rồi tự động huề vậy . Không, lần này mình sẽ giận lâu, chuyện này không bỏ qua được . Ảnh chán mình rồi, buồn mình rồi, thật vọng mình rồi và ảnh còn nói chỉ làm theo bổn phận thôi . Mình cũng sẽ làm theo bổn phận mình luôn, nấu ăn và dọn dẹp . Ảnh muốn gọn gàn và sạch sẽ, mình sẽ ráng làm cho dù tánh tình bầy hày . Muốn sạch sẽ mình sẽ chìu . Mình sẽ làm lơ tới khi nào tới nói xin lỗi hay nói ảnh đã lở lời thì mình mới chịu thua .

Dụ chuyện về Phần Lan ở, mình cũng có suy nghỉ qua . Mình chia tay đi rồi cho ảnh khỏi cần có chất nhiệm nữa . Nhưng khi về PL rồi cũng tội nghiệp cho con gái, xa ba, không sống chung với ba làm mình cũng đau khổ cho con gái chứ mình thì sẽ qua nỗi mà . Không có đang ông trong đời mình sống nỗi mà . Sau này cũng không cần đàng ông nào nữa .
Mình có suy nghỉ qua, nếu có chia tay, mình sẽ ráng ở Đức để con gái gần ba hơn và dể gặp mặt nhau thương xuyên . Mình rang hy sinh cuộc sống của mình cho con gái vậy , còn mình sống chỉ vì con gái thôi .

Có lúc mình cũng muốn nói chuyện với ảnh lắm, nhưng nói sao bây giờ ? Nói gì đi nữa thì chuyện gì ảnh cũng chắt mình và nói mình lại mà thôi . Mình không có khả năng tháng ảnh bằng lời nói đâu . Cái gì chuyện gì ảnh cũng nói lại mình hết . Nếu mình nói sẽ toại nguyên theo ảnh muốn thì ảnh cũng sẽ chắt mình và buồn vì lời nói của mình v.v Ôiiii....sao mà khó thê ??? Thôi thì im cho xong ...không nói gì tốt hơn nói thêm mắc công sảy ra chuyện lớn thêm nữa thì mệt .

Buổi chiều dẫn con gái đi chơi chứ ở nhà con gái cũng chán và ở Fach Werk có chinh chình cho con nít nữa . Khi về tới nhà thấy ảnh đang dọn dẹp phòng của ảnh . Ảnh có hỏi: " đi chơi vui không ? Con gái có ngoan không ? " . Mình cho con gái trả lời mà làm thinh . Ảnh dọn dẹp và tìm được mấy thứ lúc hai đưa quen nhau, nào là chụp hình ở Studio và mấy thứ hồi đó mình đã tặng cho ảnh . Ảnh khỏe là : " Tìm được bằng chứng có nói chuyện về con gái trước khi lấy nhau " . Mình cũng không thèm nói gì hết . Ảnh tưởng là làm mình cảm động và bỏ qua chuyện dễ vậy sao ??? Chuyện này và lần này mình không bỏ qua đâu .
Mình sẽ làm lơ và giận dài dài và chỉ làm bổn phận mình thôi như tự ảnh cũng đã nói vậy .
Lần này mình không thèm len tiếng nữa , ảnh muốn sao thì cho ảnh nói , nói thêm mình làm chuyện lớn nữa thì mệt nhưng có lúc tức lắm và muốn nói lắm . Muốn nói ảnh muốn thôi mình sẽ chấp nhận . Ảnh muốn sao mình sẽ sảnh sàng thôi . Nhưng thôi tha im thì tốt nhất .
Cứ làm bồn phận mình thôi ! Ráng lên! Ráng lên ! Ráng lên đi H à ! Mình sẽ làm được mà .

No comments:

Post a Comment